Trời xanh kia từng là nơi anh và em bên nhau. Khi đó, anh thường nói rằng trời đẹp như tình yêu của chúng ta. Em là người yêu dấu, hãy yêu thương màu xanh của cuộc sống. Nhưng duyên phận đã không cho chúng ta gặp nhau lâu dài, vì em đã rời xa anh.
Khi nhớ đến em, anh luôn nhìn lên bầu trời xanh. Anh đã gửi trái tim đến em bằng những lá thư màu xanh. Anh đã ước mong rằng tình duyên của chúng ta sẽ mãi mãi xanh tươi. Nhưng bây giờ, em đã rời xa anh, về một bầu trời xanh xa xôi.
Bầu trời xanh ơi, liệu bạn có biết lòng anh đang đau khổ và nhớ em suốt đêm ngày? Anh mong rằng có một ngày em sẽ hiểu và quan tâm đến trái tim này.
Cuộc sống đau khổ khi cây khô không còn lá rơi. Buồn theo dấu vết khi nỗi đau vẫn chưa lành. Anh đau khổ khi em không còn bên cạnh và đã rời xa tay anh.
Chào đời này, anh sẽ chỉ đi theo em và từ biệt màu xanh…